Lời Tri ân Thầy

TRĂNG ĐÃ LÊN RỒI           Chiều nay, thời tiết dường như bắt đầu chuyển mùa, mưa …

15123341_778505742287794_5809948086609586862_o

  1. TRĂNG ĐÃ LÊN RI

          Chiều nay, thời tiết dường như bắt đầu chuyển mùa, mưa đã ít đi, có phải đã hết mùa mưa rồi chăng? Con cũng không rõ nữa. Nhưng hôm nay thời tiết có vẻ khác lạ, nó thay đổi từng ngày mà con người cũng lâu rồi cũng quên nghỉ tới. Vài chiếc lá của cây song thọ đã bắt đầu chuyển màu, từ xanh sang ửng vàng. Tháng ngày thoáng đi thật mau đang hằng in trên những chiếc lá trĩu cành. Nắng và mưa thay nhau liên hoàn. Đêm tối ùa về đúng lúc cho những gì đang thay đổi mau lẹ của đất trời ngoài kia.Trời hôm nay sẽ có trăng tròn vì vào giữa trung tuần của tháng mười âm lich. Khung cảnh chung quanh bỗng trở nên thật mềm và nhẹ. Chúng con tề tựu về mái chùa Từ Tân này, ôn lại những kỷ niệm sau những năm tháng sinh hoạt, tu học cùng nhau bên ấm trà nóng, quà bánh của quý Thầy dành cho Câu Lạc Bộ Thanh Niên Phật Tử từ những chuyến đi hoằng pháp về.

Chén trà trong hai tay

Chánh niệm nâng tròn đầy

Thân và tâm an trú

Bây giờ và đây.

          Chúng con dùng trà trong không khí thanh tịnh với nụ cười trên môi của các bạn. Mà sao những nụ cười ấy hôm nay cũng có vẻ khác lạ như thời tiết kia chứ, nó như những bông hoa chớm nở, hãnh diện, tươi tắn khoe trước nắng sớm của mùa xuân. Nụ cười ấy dường như chan chứa bao tình yêu thương, niềm an lạc, sự hạnh phúc và an vui tràn đầy; mọi đau khổ, khó khăn, những băn khoăn của cuộc sống thường ngày dường như tan biến. Ngay giây phút này đây, những cánh tay hình búp sen nâng tách trà thật là đẹp biết bao. Chúng con thấy rằng tất cả sự vật đều có mặt trong tách trà của chúng con; ngoài vị đắng và ngọt của trà, vị chan chát của nước, còn có bàn tay người vun tưới, có ánh nắng ban mai, có gió, mưa của vùng cao nguyên nơi những cây trà xanh tốt và niềm an lạc của mỗi con người nơi ấy.

          Ngày trước, khi chúng con đến đây, mỗi người trong chúng con đều mang trong mình những nổi niềm, những băn khoăn, lo lắng và chìm đắm trong những mơ tưởng về tương lai hay quá khứ; và Thầy đã dạy rằng chúng con đang sống trong sự hạnh phúc, cái hạnh phúc từ những thứ tưởng chừng quá đơn giản, nhưng với chúng con lúc ấy nó đang mờ mịt. Mỗi buổi sáng sinh hoạt ở chánh điện đều được nghe tiếng chim hót, những chú chim ở đây hót hay lắm; chúng con biết rằng chúng cũng đang hạnh phúc. Hạnh phúc đầu tiên của những chú chim ở đây là không bị con người săn bắn, được an cư, được ở bên mái ấm gia đình có cha và có mẹ. Rất nhiều người luôn khát khao, luôn muốn thỏa mãn một thứ gì đó sẽ đến, sẽ có được trong tương lai, và họ nghĩ rằng nếu như mình đạt được những điều này thì mình mới có thể có hạnh phúc được. Nhưng sự thật là khi họ có được chúng rồi thì họ vẫn không cảm thấy đủ. Họ vẫn muốn kiếm thêm, tìm thêm, chạy đuổi thêm. Họ đã đặt ra những điều kiện của hạnh phúc mà không biết cái hạnh phúc ấy là họ vẫn còn có ba, mẹ sống bên cạnh họ. Họ vẫn còn có đôi mắt sáng để nhận ra được sắc màu cuộc đời, có đôi tai tốt để có thể nghe những giọng nói những người mà họ thương yêu. Và còn có rất nhiều, rất nhiều những điều kiện khác có thể làm cho họ hạnh phúc liền khi họ nghĩ đến. Nhưng bởi vì mải mê chạy theo những ý niệm về hạnh phúc mà họ đặt ra, nên họ đã không có cơ hội tận hưởng những hạnh phúc mà họ đang có sẵn, và rồi một ngày nào đó những điều kiện hạnh phúc mà họ đang có, đang thừa hưởng không còn nữa, đến lúc ấy họ mới thốt lên hai tiếng “giá như”….

          Ngày ấy, chúng con nào biết “tha thứ” là một động từ đẹp nhất chỉ sau “yêu”. Thầy đã dạy chúng con đừng quay lưng với những người đã nhận lỗi, đừng mang ngõ cụt đến cho những người đã biết mình sai, đừng nhẫn tâm với những người đã biết quay lại… Thầy dạy rằng trái tim khoan dung và lòng từ bi mang đến cho mọi người niềm an vui và hạnh phúc.

          Ngày ấy, chúng con nào biết cha mẹ vì thương con mà ăn mặc xuềnh xoàng, ăn những món ăn con thấy đã không muốn nhìn, làm những việc mà chúng con coi rẻ… để có được nhưng đồng bạc lẻ mà chúng con vẫn hay chê mỗi khi so sánh vơi bạn bè; để chúng con được ăn ngon, được mặc đẹp, được học hành tử tế…. Chúng con vẫn chỉ là những đứa trẻ ngây thơ nhìn cuộc đời bằng một ánh nhìn như vốn dĩ, mà vô tình lãng quên đi đằng sau nó có thể là cả một câu chuyện dài. Thầy đã dạy cho chúng con, công cha mẹ như trời biển, tội bất hiếu không cách nào đền… Nhờ ơn Tam Bảo, ơn Thầy giờ đây chúng con biết mình mang nhiều tội lỗi không ai bằng, ngưỡng mong sám hối tội mình để mong cha mẹ được bình an, an lạc.

          Trời đã tối, thoang thoảng đâu đây mùi hoa mận, chắc là ở cây mận trước chùa mà chúng con thường tụ tập mỗi khi sinh hoạt xong. Chén trà lại được thêm đầy, huynh đệ chúng con cùng nhau chia sẻ về vấn đề của cuộc sống, về những thay đổi của mỗi chúng con trong suốt chặng đường vừa qua, và những huấn từ, những bài pháp mà Thầy đã giảng vẫn là kim chỉ nam cho chúng con trên con đường tu tập cũng như tìm đến an lạc của cuộc sống.

          Con không thể nào quên bài pháp đầu tiên, mà trong đó hình ảnh con sâu bướm Thầy dẫn dụ; sở dĩ để trở thành một con bướm đẹp đẽ, thì bản thân con sâu phải trải qua quá trình lột xác đầy gian khổ, nó oằn oại đau đớn có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nếu trong lúc này có một ai vì thương nó, giúp kéo nó ra khỏi kén cho mau, để giải thoát sự đau đớn đó, cũng chính vì lòng thương đó vô tình làm hại con sâu; nó không thể trở thành một con bướm như mong đợi mà nó sẽ lịm dần rồi chết sau đó không lâu. Thầy đã dạy chúng con phải biết đặt tình thương vào đúng chỗ, đúng thời điểm có như thế mới có thể giúp được người khác, và mỗi người chúng con phải biết cố gắng tự thân, biết đứng dậy sau khi té ngã và biết mỉm cười trên những thất bại. Chúng con hôm nay ngồi đây với nhiều sự thay đổi của tự thân của chính mình, đã trưởng thành hơn trong cuộc sống. Thầm biết ơn những lời thầy dạy để qua việc cảm nhận được cuộc đời đầy màu sắc tươi đẹp như chú bướm kia sau khi hoàn thành hóa trình lột xác tung bay trên bãi cỏ đầy hoa.

          Chúng con không thể quên hình ảnh người Thầy ngồi bên ánh lửa trại ban đạo từ cho đại chúng trong buổi hội trại Lục Hòa giữa những cơn gió biển và những hạt mưa vẫn còn rơi trên cát trắng. Rồi những hình ảnh đẹp của quý Thầy khi nắm tay các em nhỏ, cười với các con, vui với các con bên ánh lửa trại. Những lời dạy của Thầy về hội Vu Lan để hôm nay chúng con hiểu rằng khi chúng con gọi Cha! Mẹ! Tuy một tiếng ngắn gọn, đơn giản từ thuở lọt lòng nhưng chứa đựng trong đó biết bao nhiêu tình thương. Trên đời này, không có món quà quý giá nào khác có thể thay thế người cha, người mẹ cho đứa con. Bởi vậy chỉ cần nghĩ đến cha và mẹ là chúng con đã thấy ấm áp và có niềm vui rồi. Tại sao vậy con cũng không biết nữa! Con chỉ biết cha mẹ là một cái gì đó gần gũi, thân thiết và không thể nào thiếu được trong cuộc đời của con. Có những điều con không nói ra và cha mẹ cũng không hỏi nhưng cha mẹ luôn hiểu được những gì con cần, con muốn. Trăng có lúc tròn lúc khuyết, hoa có khi tàn khi nở nhưng tình thương cha mẹ cho con không hề đổi thay, dù con có lầm lỗi, ngổ nghịch cũng thế. Cho dù khi con đầu đã bạc, cha mẹ đã già trăm tuổi thì tình cha mẹ cho con vẫn như thời còn là đứa trẻ thuở nào.

          Chúng con đã đứng lặng người ngắm những Phật tử nhỏ tuổi mới học những lớp đầu của tiểu học mà tự mình lấy thức ăn cho vừa đủ, tự ăn trong chánh niệm, tự rửa bát; rồi giật mình khi thấy các bé này tự giác ngủ dậy sớm để tham gia thiền hành trên bờ cát trắng ngập tiếng chim hót, cây xanh và tiếng sóng biển để rồi những dấu chân đọng lại trên cát đều đặn, bình thản và an lành. Chúng con không khỏi xúc động với tất cả những giản dị và gần gũi của quý Thầy với màu áo lam phất phới dưới ánh nắng ban mai mùa hạ trong mùa an cư năm đó. Và cũng không thể nào quên cái cảm xúc khi các em chia tay khi trên xe trở về chùa; một bé gái, một em trai tuổi mười ba hay mười bốn đã xúc động nói lời tạm biệt các anh các chị: “Cám ơn các anh chị, các cô chú, quý Thầy đã tạo điều kiện cho con tham gia mùa trại năm nay; qua kỳ trại này nhờ sự hướng dẫn của quý Thầy, các anh chị , hôm nay con đã trưởng thành hơn, biết được công lao của cha mẹ, biết được tình yêu thương và hạnh phúc thật sự dưới mái ấm gia đình có cha mẹ, anh em và bè bạn….” Rồi những giọt nước mắt như thay ngàn lời muốn nói đầy xúc động và thương yêu. Không gian chuyến xe đó tự lúc nào mà sự rộn rã, vui cười giờ như động lại, sự lắng động đó tĩnh lặng đẹp đẽ bao dung, thông cảm, sẻ chia, nó đẹp như những giọt nước mưa vương lên áo Thầy tối hôm lửa trại. Đó cũng là vâng theo lời Thầy đã dạy nói miệng ái ngữ, tập nói chuyện nhã nhặn và ôn hòa, tập hạnh lắng nghe của Bồ Tát Quán Thế Âm để có được sự hòa hợp, thương yêu và hạnh phúc tạo nên sự gắn kết giữa các huynh đệ và các em lại với nhau dưới mái nhà của chánh Pháp.

          Trăng đã lên rồi! Ánh trăng đêm sáng và đẹp lắm. Ánh trăng vàng huyền diệu soi sáng cả khuôn viên chùa, cũng như soi sáng cả tâm của tập thể Thanh Niên Phật Tử chúng con.

          “Ngồi đây ngồi cội Bồ Đề. Vững thân chánh niệm không hề lãng xao”.

          Qua mười năm dưới sự dẫn dắt của Sư Phụ và quý Thầy, giờ đây chúng con được ngồi đây tìm được cội Bồ Đề của riêng mình, được sống chung trong một mái nhà đầy tình thương yêu và an lạc. Chúng con thầm nguyện:

          “Con về nương tựa Bụt, người đưa đường chỉ lối cho con trong cuộc đời.

          Con về nương tựa Pháp, con đường của tình thương và sự hiểu biết.

          Con về nương tựa Tăng, đoàn thể của những người nguyện sống cuộc đời tỉnh thức.”

          Năm tháng trôi đi, dù chúng con có trở thành ai đi nữa thì chúng con biết chúng con vẫn mãi là học trò của Thầy. Thời gian làm cho mọi hình hài thay đổi, nhưng vẫn còn đó hình ảnh người Thầy không tuổi, người Thầy mà chỉ mang cho mình chiếc áo nâu giản dị vẫn vẹn nguyên đi về trong tâm của Thanh Niên Phật Tử chúng con.

          Ngưỡng mong Tam Bảo, từ bi gia hộ cho Sư Phụ và quý Thầy luôn dồi dào sức khỏe, thân tâm thường an lạc, đạo pháp viên mãn để dẫn dắt chúng con trên bước đường tu tập chánh pháp.

          NAM MÔ HOAN HỈ TẠNG BỒ TÁT MA HA TÁT _()_

          (Nguyễn Thanh Nhu – PD: Nguyên Định Phát – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

2.

21-2-16-da%cc%82ng-hoa-cung-pha%cc%a3%cc%82t-da%cc%82u-na%cc%86m-2016

          Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

          “Một con người được coi là giá trị, là một con người có tác dụng tốt cho môi trường sống, cho mọi người, cho cuộc đời. Sự có mặt của họ giúp lan toả những giá trị sống tích cực, lương thiện, tốt đẹp”.

          Cảm ơn Thầy về những lời pháp bảo sâu sắc và ý nghĩa, giúp con nhận ra mục đích sống của cuộc đời. Được sinh hoạt, phụng sự dưới mái chùa thân thương, được cùng anh chị và các bạn thanh niên đóng góp sức trẻ cho những công tác Phật sự là được sống trong tình thân, trong sự an lạc mà cuộc sống đời thường không thể nào có được. Càng sinh hoạt lâu, con càng cảm nhận được tình thương mà Thầy dành cho chúng con, cho những Phật tử trẻ. Tâm huyết mà Thầy dành cho Câu lạc bộ Thanh niên Phật tử Từ Tân và Câu lạc bộ Thanh thiếu nhi Phật tử Hương Vân đã lan toả kết nối chúng con, hun đúc khiến chúng con luôn tự nhắc nhở, động viên nhau cùng cố gắng vì tập thể nhưng hơn cả là vì chính bản thân chúng con. Tinh thần trách nhiệm để mang đến sự an lạc, truyền trao những giá trị sống tốt đẹp mà đạo Phật mang đến.

          Nhân ngày tri ân 20/11, con xin kính chúc Sư phụ pháp thể khinh an, vạn sự hanh thông, dìu dắt chúng con trên con đường tìm đến sự an lạc cho chính mình và những người xung quanh.

          Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_

          (Dư Thị Bích Ngọc – PD: Nguyên Như Bích – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

3.

dsc_8620

Thầy ngồi truyền pháp trên cao

Nhìn đàn con nhỏ với bao dặn dò

Đường dài con hãy chớ lo

Nương theo Phật pháp sống cho tốt đời.

Dù đi góc biển chân trời

Lòng con nguyện nhớ những lời hôm nay

Tam quy ngũ giới đẹp thay

Phân chia tội phúc đúng sai rõ ràng

Đời này dù có giàu sang

Hay là hèn kém cũng ngang kiếp người

Theo Thầy đời thấy sáng tươi

Tâm lành thế giới mười mươi sẽ lành

Mau tu từ lúc còn xanh

Tích từng phúc nhỏ để dành đời sau.

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_

(Nguyễn Thành Thắng – PD: Nguyên Chân Mạnh – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

4.

14-8-18-cung-du%cc%9bo%cc%9bng-trai-ta%cc%86ng

          Kính bạch Thầy!

          Tuổi đạo con còn rất trẻ, và chính vì sự trẻ tuổi non nớt ấy nên khi bước vào xã hội, không còn được sự đùm bọc chở che của cha mẹ nữa con cảm thấy vô cùng lạc lõng và sợ hãi. Tâm hồn con luôn tràn ngập u mê và nặng nề. Con muốn được quỳ trước đức Phật để sám hối về những lỗi lầm của bản thân. Chính vì thế, khi được biết chùa có CLB Thanh Niên Phật Tử chùa Từ Tân, con đã không ngại ngần mà tham gia. Chính sự yên tĩnh và ấm áp của Thầy cùng các anh chị trong câu lạc bộ nơi đây đã khiến con cảm nhận ngay được sự thanh tịnh trong tâm hồn khi bước vào chùa.

          Đây là lần đầu tiên con được tham gia một câu lạc bộ có nhiều ý nghĩa và mang lại sự bình yên như vậy, con cảm nhận một cách sâu sắc tình cảm của Thầy và các anh chị thành viên trong câu lạc bộ khi chuẩn bị cho buổi sinh hoạt mỗi sáng chủ nhật rất chu đáo và công phu. Mỗi tuần sinh hoạt là chúng con được nghe mỗi bài giảng mang nhiều ý nghĩa sâu sắc và đó bài học hữu ích cho con không chỉ trong đường đạo mà còn trên đường đời. Con thật sự rất xúc động và biết ơn Thầy, chính nhờ bài học quý giá mà Thầy đã tận tình chỉ bảo, lần đầu tiên con vứt bỏ hết tạp niệm, trong lòng nhẹ nhõm và an lạc. Chắc có lẽ duyên lành, phước báu tích nhặt từ xưa đã giúp con tìm về với chùa biết đến niệm A Di Đà, tụng Chú Đại Bi, xa rời khổ đau, tìm đến niềm vui, ngộ ra nguồn sáng của chân lý đức Phật. Không những vậy, những lúc được ngồi thiền, tâm con yên tịnh, lòng thanh thản quên đi mọi lo âu, sầu khổ của đời. Thầy như bóng cây che mát chúng con, là ánh sáng soi sáng tâm hồn và dìu dắt con đến con đường hướng thiện, con đường tươi sáng.

          Nhân đây con cũng xin gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất đến quý Thầy và các anh chị thành viên câu lạc bộ Thanh Niên Phật Tử đã giúp con có được sự an lạc, thanh tịnh trong cuộc sống này.

          Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật_()_

          (Nguyễn Thị Kim Nhàn – PD: Nguyên Nhã – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

5.

10-7-16-ho%cc%a3%cc%82i-tra%cc%a3i-lu%cc%a3c-hoa-10

          Lời đầu tiên, nhân dịp ngày hiến chương Nhà Giáo Việt Nam con xin ngưỡng mong Tam Bảo từ bi gia hộ cho Sư Phụ và quý Thầy pháp thể khinh an, thân tâm thường an lạc, Phật đạo viên thành, để dẫn dắt chúng con đi theo con đường của đức Phật. Mà trên con đường đó chúng con tìm thấy được an vui  và hạnh phúc.

          Nam Mô Hoan Hỉ Tạng Bồ Tát Ma Ha Tát.

          “Sự thành tựu nào đó lớn trong cuộc đời là kết quả của sự thành tựu nho nhỏ, từng chút từng chút hình thành nên một tính cách, một công lực, một nội lực, một phẩm chất bên trong”.

          Với con, có lẽ đây là câu nói làm con ấn tượng khi nghe bài pháp “Giá trị của sự thành thật trong công việc” được anh chị trong câu lạc bộ chia sẻ trong buổi trà chiều.

          Thầy chỉ dạy cho chúng con hiểu được được rằng làm công việc gì dù lớn, dù nhỏ cũng phải đặt tâm của mình vào, phải làm với tinh thần trách nhiệm. Chỉ cần mình làm việc nhỏ mà mình làm đàng hoàng, có ý thức có trách nhiệm, làm không vì lợi, vì danh mà làm để nâng cao phẩm chất bên trong mình. Khi mình sống có trách nhiệm và làm việc có trách nhiệm, thì ta sẽ nhận lại được sự tin tưởng và kính trọng của mọi người xung quanh.

          Qua những lời chỉ dạy của Thầy sẽ là kim chỉ nan cho chúng con trên bước đường tu học của mình. Để mỗi sớm thức dậy chúng con biết mình phải biết sống trách nhiệm hơn với cuộc sống, và với công việc hiện tại của mình, dù rằng đó không phải là công việc mà mình yêu thích.

          Nhờ ơn Tam Bảo, ơn Thầy mà chúng con biết yêu thương, quan tâm và giúp đỡ  cha mẹ, anh em, bạn bè xung quanh ta. Thầy đã dạy chúng con hiểu được rằng không có hạnh phúc và an vui nào trong sự sở hữu và đón nhận, chỉ có hạnh phúc khi chúng ta trao tình thương và hạnh phúc đến với người khác.

“Nếu là con chim, chiếc lá,

Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh

Lẽ nào vay mà không trả,

Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”

          Thầy chỉ dạy cho chúng con hạnh phúc mà mình nhận được khi cho đi, chỉ thật sự đến khi cho đi mà không nghĩ ngợi đến lợi ích của chính bản thân mình. “Cho” không có nghĩa là khi  ta có đầy đủ về vật chất mới có thể giúp đỡ người khác, mà đôi khi chỉ cần một lời hỏi han, một lời động viên đúng lúc để giúp người khác có thêm sức mạnh, niềm tin và nghị lực sống.

          Và cuối cùng, con xin cảm ơn Thầy đã cho chúng con một nơi bình an để chúng con có thể quay về nương tựa sau những tháng ngày tấp nập, và hối hả lo toan trong cuộc sống.

          Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật_()_

          (Đào Thị  Hồng Hà – PD: Bích Ngọc – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

6.

17-2-16-chuc-te%cc%82t-su%cc%9b-phu%cc%a3

          Kính bạch Thầy,

          Trên con đường đi tìm hạnh phúc và niềm vui trong cuộc đời, con cảm thấy mình thật may mắn biết bao vì đã gặp được Thầy – Người đã dạy con biết  bao nhiêu điều hay lẻ phải, dìu dắt cho chúng con đi theo đúng con đường chánh pháp và giúp chúng con trưởng thành lên từng ngày. Nhờ Thầy chúng con đã hiểu được rằng: hạnh phúc không bao giờ đến khi chúng ta cứ sống hời hợt, ích kỷ, keo kiệt bỏn xẻn chỉ lo cho bản thân mình; chúng ta chỉ thật sự hạnh phúc khi biết sống yêu thương, hòa thuận, biết chia sẻ và cho đi mà không cần nhận lại bất cứ điều gì. Và còn biết bao điều hay mà con đã được học, đã được nghe từ Thầy không thể kể hết…

          Con không biết làm sao để bày tỏ lòng biết ơn của con dành cho Thầy, chỉ xin kính chúc Thầy luôn dồi dào sức khỏe, thân tâm thường an lạc để tiếp tục tiến bước trên con đường hoằng pháp và soi sáng cho chúng con.

          Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_

          (Nguyễn Minh Tài – PD: Nguyên Chánh Nhân – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

7.

27-10-15-tu-bat-quan-trai

“ Bách niên giai lão

Sắt cầm hòa hợp

Loan phượng trình tường

Công danh thành đạt

Gia đình bình an

Cát tường như ý”

          Là một người con của Phật, con tin rằng khi gặp một ai đều do nhân duyên từ kiếp trước. Vợ chồng cũng vậy, đó cũng là vạn sự tùy duyên mà thành. Nhưng để tìm kiếm một người cùng đi chung một con đường tu tập thì thật gian nan. Hiểu rõ điều này, trong suốt bốn năm qua, con luôn cầu xin chư Phật Chư Bồ Tát gia hộ cho con để sớm gặp được người như ý nguyện. Và niềm hạnh phúc càng vuông tròn , nếu chúng con đủ duyên lành cử hành buổi Lễ Hằng Thuận dưới sự chứng minh của Sư Phụ Thích Viên Giác, cùng quỳ dưới chân Phật để nương nhờ vào Tam Bảo gia hộ cho chúng con mãi bền vững.

          Phật Pháp thật mầu nhiệm, cuối cùng lời ước nguyện đó cũng đã sớm viên thành. Con đã gặp được người bạn đồng tu, cùng đi chung chí nguyện, cùng tham gia sinh hoạt trong CLB Thanh niên tại Chùa Từ Tân & điều quan trọng hơn là chúng con gặp được bậc minh sư, một người Thầy tôn kính đã chỉ bảo chúng con, dạy cho chúng con nghe về đạo lý “ TỪ – BI – HỶ- XẢ”.

          Ngày 17.07.2016,  khởi đầu cho một bước ngoặt lớn của cuộc đời, chúng con được cử hành Lễ Hằng Thuận tại chốn thiền môn trong bầu không khí trang nghiêm, tiếng chuông ngân vang. Trong suốt buổi lễ, chúng con được nghe những lời giáo huấn quý báu của Sư Phụ về đạo làm vợ – làm chồng sao cho cuộc sống được mỹ mãn. Sư phụ đã nói “hai đứa con rất may là có rất nhiều điều kiện thuận lợi như cùng sinh hoạt chung, cùng là người con của Phật, cùng đi chung một con đường hành thiện thì đó là một phước duyên lành”, …… cảm  xúc càng dâng tràn khi Thầy xướng lời phát nguyện cho chúng con đọc theo, lúc đó hình ảnh Thầy thật cao quý như một người CHA đang chèo lái, dẫn đường cho đứa con bước vào cuộc đời đầy sóng gió và có bão tố thế nào cũng sẽ vượt qua trong sự bình an. Cuối buổi lễ Thầy trao cho chúng con đôi nhân cưới để minh chứng cho sự gắn kết bền chặt, lúc này mắt con khóe cay vì quá cảm động, con khóc vì một người phàm phu như chúng con có thể phước lớn được sự chứng minh của Thầy, của Chư Tăng, của họ hàng & toàn thể các bạn thanh niên.

          Chúng con nguyện rằng, suốt cả cuộc đời này sẽ sống vì đạo, vì đời để không phụ lòng Thầy đã minh chứng cho chúng con.

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_

          (Trịnh Thị Hoài Hương – PD: Nguyên Hoa Đức – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

8.

15073427_780089288796106_4995491328348458223_n

          Kính bạch Thầy,

          Cũng mấy tháng rồi con chưa được nghe lời dạy của Thầy qua buổi sinh hoạt. Vì con đã miệt mài lăn lộn giữa dòng đời để mưu sinh. Dẫu biết rằng mọi thứ rồi cũng về cát bụi nhưng sao con cứ bị lôi cuốn. Ngày hôm nay trở về mái nhà lam sinh hoạt cùng huynh đệ, được gặp lại cả nhà con hạnh phúc lắm. Vẫn câu nói thân quen “em mới lên hả? Em ăn sáng chưa? Em lên bằng phương tiện gì?” Nghe mà ấm lòng làm sao. Ngay lúc này con biết đây đúng là nơi con trở về.

          Giây phút cất lên tiếng hát “Người là nguồn thương yêu bao dung khắp muôn loài / Là mặt trời ban mai đem ánh sáng cho đời”. Con như vỡ òa, như chim được về với rừng, cá được về với nước. Trong con dâng lên một niềm tôn kính vô biên. Niềm hạnh phúc vô cùng, vô tận và con thấy mình được soi sáng nhiều lắm. Và hơn hết lúc trở về con được ôm ấp, vỗ về qua lời giảng dạy của Sư phụ kính yêu. Con ngồi nghe như đang nuốt từng chữ vào mình. Mở đầu Thầy đã cho con hiểu rõ nỗi lòng của các bậc làm cha mẹ, cũng như người lớn tuổi. Họ là những người từng trải, đã đi qua bao đắng cay hay qua nhiều sự thất bại trong cuộc đời nên thường làm việc gì cũng suy xét tường tận. Vì không muốn những người con, người học trò của mình bị vấp ngã nên thường ngăn cản, suy xét trước những quyết định táo bạo của thế hệ trẻ. Quả đúng vậy, chúng con những người trẻ cứ nghĩ là làm không sợ trời đất chi cả. Đến đây, con biết ơn Thầy vô bờ đã luôn bên chúng con. Căn dặn và dìu dắt chúng con từng bước, từng bước đi trong cuộc đời lắm chông gai này. Thầy luôn sẵn sàng làm cơn gió mát cho chúng con yên giấc mỗi trưa hè, làm cơn mưa lành tưới lên khi những ngày khô hạn. Tình Thầy là thế, bao la và thiêng liêng. Chúng con nhỏ bé, tầm thường chẳng thể đong đếm được.

          Lời Thầy răn, làm sao chúng con quên được. Con mãi nhớ đến câu chuyện của Thầy về ông Vua một mắt. Dù rằng hài hước nhưng đằng sau đó Thầy đã dạy chúng con chỉ nên nhìn đời bằng một mắt để được an lành. Vì nhìn bằng hai mắt, ta sẽ bắt gặp được nhiều sự oan trái, nghiệt ngã của cuộc đời. Và nó sẽ đem đến nhiều đau khổ cho ta. Thiết nghĩ rằng, nhìn đời cũng là một nghệ thuật vĩ đại mà con người cần phải tập. Ở ngoài kia, bao vui khổ đang chờ. Con xin dặn mình nhìn đời bằng ánh mắt thương yêu, bao dung và tha thứ. Để lời Thầy dạy được đi ngàn phương.

          Nghĩ, thấy mình thật may mắn. Ở đời luôn vùi dập con và nhiều khi vì ích kỷ mà người ta sẵn sàng đưa con vào khốn cùng đau khổ. Biết bao là cạm bẫy bao quanh. Khi đến chùa thì con được bao bọc, chở che bằng tất cả tình thương chân thật. Con như được làm mới chính mình và được gột rửa những u ám, tối tăm nơi tâm hồn. Thiết nghĩ, nếu không có Thầy chỉ lối thì giờ con không biết sẽ như thế nào nữa.

          Thầy ơi! Nói làm sao hết ân tình Thầy trao. Dù mai này con đi muôn nơi thì những lời dạy của Thầy thuở nào con nguyện ghi sâu trong mình và cố gắng thực hành theo. Con mãi nhớ hình bóng của người Thầy tất tả làm mọi việc từ cắt cỏ đến việc xay nước mía. Những việc tuy nhỏ, nhưng đủ lớn để nói lên tình Thầy đến chúng con. Ngoài trời những cơn mưa cũng bắt đầu thưa dần, thay vào đó là mùi hoa sữa ngào ngạt khắp nơi thì cũng là lúc nhắc nhở bao người học trò ngày nhà giáo đã đến. Con đây xin cầu chúc Thầy nhiều sức khỏe, phước tuệ tăng trưởng, Phật đạo viên thành.

          Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_

          (Đinh Thị Bích Hằng – PD: Tánh Thúy – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

9.

22-2-16-le%cc%82%cc%83-ru%cc%9bo%cc%9bc-den-du%cc%9bo%cc%9b%cc%a3c-su%cc%9b

“Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc Thầy bạc trắng”

          Mới đó đã gần 18 năm con được đến chùa, con được làm đệ tử của Thầy. Đó không hẳn là thời gian dài nhưng đã đủ để con cảm thấy sự may mắn của mình khi được biết đến Phật pháp, biết đâu là nơi để đi về, đủ để con cảm thấy rằng Thầy là chỗ dựa vững chắc cho con. Thời gian cứ trôi và con người cũng dần thay đổi, con bị cuốn theo những hối hả tất bật lo toan của việc đời, niềm vui tạm bợ của thế gian mà dường như lại quên mất đâu mới là niềm hạnh phúc tối thượng. Giờ đây con đã ngày càng tiến tới gần ước mơ của mình hơn thì con chợt khựng lại. Hôm nay ngồi viết những dòng này con nhận ra Thầy của con không còn như xưa nữa rồi, sức khỏe của Thầy đã giảm đi nhiều rồi, trên vai Thầy còn nhiều trách nhiệm, nỗi lo của Thầy không hề vơi đi vậy mà con nào hay biết, tóc Thầy đã hai màu rồi mà con lại không gần gũi Thầy, con sẽ trở thành một người chăm lo cho sức khỏe của người khác vậy mà Thầy của con, người Cha của con mà con lại không biết được tình hình sức khỏe của Thầy thế nào, đường huyết của Thầy ra sao. Thầy ơi phải chăng đứa đệ tử này vô tâm quá đúng không ạ?

“Tình thương nghe bao la nơi Thầy ấm áp,

Bình an nghe mênh mông bất tận vô bờ …”

          Tình thương Thầy dành cho chúng con thật vô biên vô tận, trái tim Thầy ấm áp biết bao để chúng con biết được con đường để đi, để chúng con nhận thấy những sai lầm mà sửa chữa. Chính vì biết tuổi trẻ bồng bột, dễ sa ngã vào những cám dỗ đời thường nên Thầy đã làm ngọn hải đăng soi sáng, chỉ lối cho chúng con, dìu dắt chúng con bước đi những bước chân chậm rãi nhưng vững chắc trên con đường học Đạo cũng như dạy chúng con cách ứng xử đời thường.

          Ngày hôm nay, con muốn nói lời cảm ơn Thầy vì đã dành cả cuộc đời đi theo con đường cao cả, hy sinh hạnh phúc bản thân để chăm lo cho những đứa con dại khờ, những đứa con “bơ vơ trong đời u tối”. Đồng thời con muốn cảm ơn các anh chị đã cho con cơ hội nhìn lại mình, soi xét những cảm xúc trong tâm để con biết được đâu là nơi quay về, nơi tồn tại những tình thương chân thành, không tính toán. Cảm xúc của con bây giờ thật không biết làm sao tả được, con muốn viết nhiều lắm nhưng con cũng không biết dùng ngôn từ nào để tả nữa, thôi thì phần cảm xúc đó con xin giữ lại cho mình, để con biết được Phật, Thầy và CLB luôn hiện hữu trong con, tình thương mọi người dành cho con, con luôn ghi nhớ. Nhân ngày 20/11, con nguyện cầu chư Phật gia hộ cho Thầy nhiều sức khỏe, luôn an lạc bình an để tiếp tục dẫn dắt chúng con đi trên con đường Đạo.

          “Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi. Cho chúng con chắp tay cúi đầu lần nữa gọi tiếng Thầy với tất cả tin yêu”

           Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. _()_

          (Nguyễn Đoàn Thanh Thanh – PD: Nguyên Thành – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)

10.

20-11-2015-tri-a%cc%82n-tha%cc%82y-ngay-nha-giao-vie%cc%a3%cc%82t-nam

           Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

           Con xin biết ơn Thầy đã chỉ dạy cho con những điều đạo lý tốt đẹp, hướng dẫn cho con trên con đường xây dựng đời sống tâm linh hướng thượng, để rồi từ đó con có thể ứng dụng vào cuộc sống, chuyển hóa dần nghiệp xấu, mang lại sự an lạc và lợi ích cho mình và cho người.

           Con xin biết ơn Thầy đã cất công gầy dựng nên CLB Thanh Niên Phật Tử, để chúng con có một môi trường thiện lành về đây sinh hoạt tu học, tu dưỡng đạo đức và có cơ hội phụng sự cho Tam Bảo, làm được những điều lợi ích cho xã hội, cho đất nước. Qua đó, con thấy rằng cuộc đời mình trở nên có ý nghĩa hơn, tích cực hơn, vui hơn khi được sống phụng sự. Được như vậy, cũng là nhờ sự dẫn dắt, tận tình dạy bảo của Thầy, công ơn to lớn như trời biển ấy con không sao quên được.

           Nay nhân dịp 20/11 ngày Tri ân Thầy, con xin thành tâm kính chúc Thầy luôn mạnh khỏe, thuận duyên trên con đường hoằng dương Phật Pháp và đạt được thành tựu viên mãn trên con đường xây dựng đời sống tâm linh giác ngộ giải thoát, để cho tất cả chúng con và chúng sinh được nương đức ạ.

           Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật._()_

           (Nguyễn Trung Duy – PD: Nguyên Pháp Tâm – CLB Thanh Niên Phật Tử Từ Tân)